
Trẻ học can thiệp lâu không tiến bộ là do đâu?
Mình đã nghe rất nhiều ba mẹ than phiền con học 1 tháng, 3 tháng, 6 tháng không tiến bộ gì, thực sự quá sốt ruột quá thất vọng, vậy nguyên nhân do đâu khiến trẻ lâu tiến bộ đến vậy?
Thường các gia đình hay đổ lỗi do giáo viên không hợp con, chuyên môn kém nhưng thực chất là do nhiều nguyên nhân mà chúng ta cần phân tích kỹ trước khi đưa ra quyết định, không đổi giáo viên nhiều khiến con cần làm quen lại, quá trình này mất từ 1-2 tuần, rất lãng phí thời gian vàng can thiệp của con.
NHƯNG CÁC YẾU TỐ TÁC ĐỘNG ĐẾN SỰ TIẾN BỘ CỦA CON TRẺ SẼ BAO GỒM: tình trạng của con, yếu tố giáo viên can thiệp, nhận thức và sự kết hợp của ba mẹ đó ạ!
Tình trạng của mỗi bé nặng nhẹ khác nhau, nên sự tiến bộ cũng khác nhau. Với trẻ chậm nói đơn thuần, nghĩa là con đã hiểu các sự vật hiện tượng, ba mẹ nói gì con cũng hiểu, sai vặt được, biết vứt rác, biết lấy đồ khi mẹ nhờ, chỉ là con chưa biết nói ra, thì đó gọi là chậm nói đơn thuần. Các trẻ như vậy thường tiến bộ và nhìn thấy kết quả rất nhanh, chỉ 2-5 tuần là thấy rõ con bi bô từ đơn. Và chúng ta không thể đổ lỗi cho giáo viên khi can thiệp các trường hợp rối loạn phổ tự kỷ nặng, sự tiến bộ sẽ chậm hơn rất nhiều so với trẻ chậm nói đơn thuần.
Với các bé TK nặng, con chưa có nhận thức Thế giới xung quanh, chưa hiểu mệnh lệnh người lớn nói gì, nên thực sự rất cần các giáo viên can thiệp kiên trì với các em, dạy từng kỹ năng nhỏ. Cách đứng, cách ngồi, bỏ ra, bỏ vào bên trong hộp, nhận thức con như một tờ giấy trắng trong khi đã 24-36 tháng rồi.
Thứ 2, Đó là nhận thức của ba mẹ về tình trạng của con, chấp nhận và đồng hành cùng giáo viên. Vì 1 ngày của con có 24 tiếng đồng hồ, việc tác động 1-2h/ ngày là cực kỳ ít. Vì vậy ba mẹ cần đồng hành cùng con để con có sự tiến bộ nhanh hơn, rút ngắn thời gian can thiệp, không nên phó mặc hoàn toàn cho giáo viên. Sự tiến bộ của em bé được ba mẹ dành 2h/ ngày tương tác vào buổi tối sẽ lớn hơn nhiều với các bé bố mẹ không trò chuyện, ôn tập cho con 1 giờ đồng hồ vào mỗi tuần, hoàn toàn phó mặc con cho người giúp việc, ông bà , giáo viên, trung tâm can thiệp.
Muốn con thay đổi ba mẹ cần tận dụng bất cứ thời gian nào xuất hiện trước mặt con để tương tác và dạy, đẩy nhận thức cho con. Khi đi tắm cho bé, mẹ dạy em, ‘mẹ rửa mặt cho Bon này”, rửa mặt, rửa mặt, mẹ gội đầu ‘ xoa xoa”, mẹ rửa tay cho em, chân này, chỉ tay, chỉ chân. Khi con ứ ứ đòi lấy một vật nào đó, mẹ yêu cầu con nhìn lên mặt mẹ, mẹ chỉ: sữa này, cốc này, dép này, để con có nhận thức và quan sát khẩu hình mẹ.Rất đơn giản, nhưng đó chính là sự tương tác hàng ngày của chúng ta với con mình mà ba mẹ phải cố gắng rất nhiều dành thời gian chất lượng bên con. Thời gian đó là ba mẹ tập trung vào con, bỏ điện thoại sang một bên, không còn công việc trên công ty, nghĩ cách để thu hút con chơi và bắt chước theo mình.
Với các bé tự kỷ nặng chúng ta nên chia nhỏ mục tiêu, sẽ dễ nhìn thấy kết quả hơn, giống như ta đặt mục tiêu mua 1 căn nhà, thì sẽ cảm giác xa, và rất lâu. Khi chia nhỏ sẽ có động lực hơn rất nhiều, mỗi tháng ta tiết kiệm 5 chỉ vàng, vậy là 1 năm được hơn 6 cây vàng, sẽ thấy có động lực cố gắng hơn rất nhiều đề mua nhà thay vì chờ để ra được một cục to.
Việc dạy con cũng vậy, đặt một lúc nhiều mục tiêu, mục tiêu lớn khiến chính chúng ta áp lực thì chia nhỏ. Ví dụ như muốn con 30 tháng tập trung 3 phút, nhưng ban đầu con còn lơ đễnh mới nhìn mẹ được 3 giây thì đã quay đi chỗ khác, ta sẽ đặt mục tiêu mỗi lần con nhìn mẹ 5 giây, tăng lên 10 giây, rồi 15 giây…. cứ như vậy đến khi hoàn thành mục tiêu. Cứ dậy là đi, đi là sẽ tới, con rùa bò có chậm nhưng cần mẫn, chăm chỉ rồi cũng tới nơi, vấn đề chỉ là thời gian, ba mẹ đừng sốt ruột áp lực tinh thần lên con!
Về chất lượng giáo viên cũng cực kỳ quan trọng.