
Vì sao trẻ có những hành vi làm đau bản thân?
Hành vi tự làm đau bản thân ở trẻ là một dấu hiệu đáng lo ngại, có thể chỉ ra nhiều vấn đề tâm lý hoặc phát triển mà trẻ đang gặp phải. Các hành vi này bao gồm việc trẻ tự cắn, đập đầu, kéo tóc, cào cấu da, hoặc thậm chí tự gây thương tích nặng hơn. Điều quan trọng là cần hiểu rằng trẻ không làm những điều này một cách ngẫu nhiên hay để gây chú ý, mà thường xuất phát từ những nguyên nhân sâu xa về cảm xúc hoặc thể chất.
Dưới đây là một số nguyên nhân và cách phụ huynh có thể hỗ trợ trẻ khi phát hiện hành vi tự làm đau bản thân:
1. Nguyên nhân của hành vi tự làm đau.
- Khó khăn trong việc biểu đạt cảm xúc: Trẻ nhỏ, đặc biệt là những trẻ gặp khó khăn trong giao tiếp, có thể không biết cách biểu đạt cảm xúc đau buồn, tức giận, hoặc lo lắng. Khi không thể nói ra, trẻ có thể tự làm đau mình như một cách giải tỏa căng thẳng hoặc bày tỏ sự bất mãn.
- Tìm kiếm cảm giác kiểm soát: Một số trẻ cảm thấy mất kiểm soát trong cuộc sống hoặc bị áp lực, và việc tự làm đau có thể mang lại cho chúng cảm giác có quyền kiểm soát cơ thể mình.
- Rối loạn phổ tự kỷ (ASD): Hành vi tự làm đau thường xuất hiện ở trẻ mắc rối loạn phổ tự kỷ (ASD). Trẻ tự làm đau có thể là do sự quá tải về cảm giác, lo âu, hoặc vì không biết cách đối phó với căng thẳng. Các hành vi này có thể mang tính lặp đi lặp lại và là một phần của việc không kiểm soát được cảm xúc.
- Rối loạn cảm xúc hoặc lo âu: Trẻ em mắc rối loạn lo âu, trầm cảm, hoặc các vấn đề về cảm xúc khác có thể tự làm đau để giảm thiểu cảm giác đau khổ tinh thần. Trẻ có thể cảm thấy rằng nỗi đau thể chất dễ chịu đựng hơn nỗi đau tinh thần, hoặc đó là cách duy nhất để chúng kiểm soát cảm xúc của mình.
- Rối loạn xử lý giác quan: Một số trẻ mắc rối loạn xử lý giác quan (SPD) có thể có những phản ứng khác biệt với các kích thích từ môi trường xung quanh. Việc tự làm đau có thể giúp trẻ điều chỉnh cảm giác hoặc giảm cảm giác quá tải về mặt cảm xúc.
2. Các dấu hiệu cần cảnh giác.
- Hành vi lặp lại: Trẻ thường xuyên thực hiện hành vi tự làm đau ở một mức độ nhất định, chẳng hạn như đập đầu vào tường hoặc cắn tay.
- Không thể giải thích được lý do: Khi được hỏi, trẻ có thể không giải thích được lý do vì sao chúng tự làm đau, hoặc trẻ có thể không nhận thức rõ rằng mình đang tự làm đau.
- Liên quan đến các tình huống căng thẳng: Hành vi này thường xuất hiện khi trẻ đối mặt với căng thẳng, lo âu, hoặc khi có những thay đổi lớn trong cuộc sống như môi trường mới, áp lực học tập, hoặc xung đột gia đình.
3. Cách hỗ trợ và xử lý.
- Quan sát và lắng nghe trẻ: Hãy cố gắng tìm hiểu xem trẻ đang trải qua điều gì. Lắng nghe trẻ nói về cảm xúc của mình mà không phán xét, giúp trẻ nhận diện và gọi tên cảm xúc (buồn, tức giận, lo lắng).
- Tìm cách thay thế hành vi: Dạy trẻ cách sử dụng các hành vi thay thế để thể hiện cảm xúc. Chẳng hạn, khi trẻ tức giận, có thể hướng dẫn trẻ bóp bóng mềm, vẽ tranh, hoặc chạy nhảy để xả stress thay vì tự làm đau mình.
- Tăng cường giao tiếp cảm xúc: Nếu trẻ gặp khó khăn trong việc biểu đạt cảm xúc bằng ngôn ngữ, hãy tạo điều kiện cho trẻ phát triển khả năng giao tiếp. Cha mẹ có thể dạy trẻ cách sử dụng từ ngữ, tranh ảnh, hoặc biểu tượng để bày tỏ cảm xúc.
- Giúp trẻ xây dựng khả năng điều chỉnh cảm xúc: Hãy giúp trẻ học cách nhận diện và kiểm soát cảm xúc thông qua các kỹ thuật như hít thở sâu, đếm số, hoặc nghĩ về những điều tích cực để giảm căng thẳng.
- Cung cấp môi trường an toàn và ổn định: Trẻ có thể tự làm đau khi chúng cảm thấy mất an toàn hoặc bị áp lực. Phụ huynh cần đảm bảo rằng môi trường sống của trẻ ổn định, yêu thương, và không có những yếu tố gây áp lực quá mức.
- Liên hệ với chuyên gia: Nếu hành vi tự làm đau của trẻ diễn ra liên tục hoặc trở nên nghiêm trọng, phụ huynh nên liên hệ với chuyên gia tâm lý hoặc bác sĩ để được hỗ trợ kịp thời. Đôi khi, hành vi này có thể cần đến sự can thiệp của các nhà chuyên môn trong lĩnh vực tâm lý học, trị liệu hành vi hoặc thậm chí các bác sĩ chuyên khoa để điều trị những rối loạn tiềm ẩn.
4. Cách phòng ngừa.
- Giáo dục về cảm xúc và hành vi: Ngay từ khi còn nhỏ, trẻ nên được học cách nhận biết và điều chỉnh cảm xúc. Giáo dục sớm giúp trẻ phát triển các kỹ năng ứng phó lành mạnh với căng thẳng.
- Giảm thiểu áp lực và tạo không gian tích cực: Phụ huynh nên đảm bảo trẻ không phải chịu áp lực quá lớn từ việc học tập, kỳ vọng xã hội, hoặc xung đột gia đình. Một môi trường gia đình tích cực, an toàn và yêu thương sẽ giúp trẻ cảm thấy yên tâm và ít có khả năng tự làm đau.
Hành vi tự làm đau bản thân ở trẻ em không nên bị bỏ qua. Đây có thể là dấu hiệu của những vấn đề tâm lý sâu xa mà trẻ chưa biết cách giải quyết. Sự quan tâm, hỗ trợ từ cha mẹ và người chăm sóc, kết hợp với sự can thiệp chuyên môn, có thể giúp trẻ vượt qua những khó khăn và phát triển một cách lành mạnh.